Vu Khế quay lưng về phía Trần Thực, đang định mở lời hỏi thì Trần Thực đã nói: “Ta tên Trần Thực, là Chân Vương của Tây Ngưu Hạ Châu, tước vị do Đại Minh triều đình sắc phong. Đại Thương của các ngươi đã diệt vong một vạn sáu nghìn năm, là ta tìm kiếm trên chiến trường Đại Thương Thiên Đình, tìm được hài cốt của ngươi, dùng thiên tài địa bảo cứu sống ngươi.”
Vu Khế nghe vậy, trong lòng đầy nghi vấn, đang muốn mở miệng thì Trần Thực lại tự mình nói tiếp: “Thương Dân đã hóa thành Quỷ tộc, vì ta có thể biến Quỷ tộc trở lại thành người nên được Thương Dân tôn làm Quốc chủ. Ta không phải Thương Vương, không có huyết mạch hoàng tộc. Ngươi có thể gọi ta là Nô Lệ Vương.”
Vu Khế há miệng muốn nói, Trần Thực tiếp tục: “Không sao, ta đã quen với danh xưng này. Ngươi và Tuần Giang Mục đồng quy vu tận, Tuần Giang Mục nguyên thần tan rã, trước khi chết đã nhập vào thân xác Thương Dân, lấy tên là Thiên Tôn, trà trộn vào Tuyệt Vọng Pha, giết Mười Tám Thương Thần, hiện giờ đang chiếm cứ ở Tuyệt Vọng Pha. Ta biết ngươi muốn báo đáp ân tình của ta, sau đó cùng ta liên thủ đối phó Thiên Tôn, ngươi chỉ cần vì ta trộm một cây bảo thụ, ân cứu mạng liền xem như xóa bỏ. Bây giờ ngươi theo ta cùng đi gặp Hậu Thổ Nương Nương. Ngươi còn có nghi vấn gì không?”